[tw-videojs]

Điều cuối cùng đã bình tĩnh lại, Đó là lối thoát của dòng sữa ấm liên tục chảy ra từ con cặc đầy lông của tôi kể từ khi con cặc kiệt sức chui ra khỏi chiếc găng tay âu yếm của nó. Tay tôi mân mê tấm thân mềm mại và khỏe mạnh, và miệng anh ấy không rời chichi một giây phút nào, như thể anh ấy muốn giữ nó mãi mãi. Bố là người đầu tiên có dấu hiệu của sự sống. Em ngước khuôn mặt còn lấm tấm mồ hôi, hít một hơi thật sâu, một tay vén lọn tóc che khuất một phần mắt, nhìn tôi với vẻ yêu thương vô hạn và nói: – Anh đã cho em thiên đường! – Và cha đã đưa con đến Niết bàn bằng thiên đường của chính cha. –